Húp các em gái đang say giấc ngọt lịm, điếc nên chẳng nhận ra ai chỉ biết là bạn của con rể mình. Họ ăn uống trò chuyện một lúc thì trời đã khuya, Húp các em gái đang say giấc êm tích Phượng cho con gái đi ngủ trong chiếc nôi tre nhỏ. Mẹ nàng cũng cáo lui đi nghỉ vì mệt, 2 con người dưới ánh đèn leo lét, tay trong tay không nó một lời. Phúc hôn vào môi Phượng. – Đừng anh… Phượng bối rối. – Cho anh đi… Phúc thở. – Em sợ… Phượng run rẩy. – … Phúc không nói gì mà hôn siết vào môi Phượng. Một vị ngọt mát lan qua môi nàng, không như miệng Tiến đắng chát vì thuốc lá. Hắn thọc